Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

26.11.13

NGHIÊNG



em ngồi nghiêng tựa trái tim
chiều qua tóc gọi rối chìm giữa tay
hương thu nghe lạnh vai gầy
ngỡ như giọt lệ rụng đầy thuở xưa
ba năm lặng khúc giao mùa
giấc xuân đã chín về xua bóng mình
tay cuồng gởi mộng vào xanh
những khoe từng buổi độc hành phù du
thôi em vũng nhỏ ao tù
mơ chi biển rộng điệu ru cuộc tình
tay nào xoa vụng buồn tênh
nghe phơi phới nổi gập ghềnh đã yên
chiều qua lắng tuổi em hiền
ta trên ngọn dốc em triền lá xuân
lặng đi em ngủ giấc rừng
để mê muội thức trên từng ngón tay
về chia bóng nhỏ đêm dài
đêm khua hay gió bên ngoài đã xa,

mạc phương đình

25.11.13

Ngẩn Ngơ




nghe đau từng bước chân đời mỏi
tưởng dấu phù sa lấm gót mình
đôi cánh hải hồ thôi vẫy gọi
lối về che khuất ngỏ lênh đênh

thuở đi mơ ước đầy như nắng
em với quê hương cứ hẹn về
con sóng trường giang chừ đã lặng
mẹ hiền cũng lặng bước chân quê

câu hẹn đâm sâu xuống tháng ngày
tiếc mình chưa đủ một đời vay
bóng trăng đuổi bóng thuyền ra biển
chén rượu khoe buồn chưa đủ cay

mạc phương đình

16.11.13

Hạt Gạo Quê Nghèo



đêm giật mình nghe tin bão lụt
ôi quê hương thân phận con người
Quảng Nam ngàn khó thân còm cõi
chưa được năm nào trọn nỗi vui

bồi hồi qua gót ngày thơ ấu
thu hẹn về thăm mưa đã theo
chờ Tết trung thu hoa cúc nở
mưa giăng lầy lội bước chân nghèo

người đi mơ thoát bóng cơ hàn
điệu nhớ ru lòng vẫn nhặt khoan
nợ với miền xuôi câu hát cũ
lênh đênh bèo giạt mảnh thuyền nan

viễn xứ buồn nghe gió thở dài
mùa thu vàng mộng tuổi thu phai
vẫn đau mưa bão trùm quê Mẹ
hạt gạo trăm năm vẫn xẻ hai

mạc phương đình

3.11.13

THU CỦA MỘT THỜI





có một thời đêm đêm chờ trăng
chừng như ngày tháng chẳng xoay vần

vàng rơi trên lá, trăng hay nguyệt

một nhánh sầu tư dưới bước chân
có một thời dấu đời loang lổ
cả bốn mùa ngày nào cũng thu
em khoe áo hạ xanh như nắng
sợi khói trong thơ bỗng mịt mù
có một thời theo mầu gối lạ
gói thời gian pha khúc ru khuya
em đi va vấp theo đường mới
cứ ngỡ thu sang bóng nguyệt về
một thời mổi ngày thôi chờ em
mắt ngộp màu thu đẫm nụ tình
nồng cả tương tư trong giấu lệ
em đi chân buồn trong lênh đênh
một thời mơ tưởng thu là mộng
để lá vàng bay mãi với trăng
dỗ giấc mơ chìm đêm tiếng nhạn
góc hồn đọng mãi chút bâng khuâng
 
mạc phương đình